Hello mọi người. Mình tên David, mém 18 tuổi. Mình ở Surrey, BC và đang học tại trường North Surrey High School. Tại sao mình chọn Canada là nơi để du học mà không phải là Mỹ, Úc,...? Uhm, cũng do nhiều lí do khách quan. Đó là Mỹ cần phải trình độ tiếng anh kha khá, nhưng mình là một người không phải là giỏi tiếng anh nên phải “say bye” với Mỹ đầu tiên. Còn Úc thì mình nghe bảo đặc sản của Úc là con nhện to bằng cái thau nên cũng từ bỏ ý tưởng qua một bên luôn. Sau khi mình quyết định chọn Canada thì không lâu sau đấy mình được thông báo đã đậu visa. Cái duyên của mình và Canada đến với nhau là như thế đấy. Đó là lí do vì sao mà mình chọn Canada là nơi tiếp bước cho tương lai. Bước chân qua một đất nước mới chắc chắn sẽ gặp những chuyện khó khăn là điều không thể tránh khỏi. Và như mình đã nói qua ở trên thì mình không giỏi tiếng anh cho lắm. Vài ngày đầu tiên đi học thì xung quanh nhà nhà người người đều nói cái thứ tiếng mà người ta gọi là “ính-lịch”. Đây là trở ngại lớn nhất trong việc học hành và cũng là động lực để mình học hỏi và trau dồi thêm cho bản thân. Sau một thời gian học tập thì mình đã tự tin và dễ giao tiếp hơn. Ngoài ra trong lớp cũng có những cám dỗ lôi kéo không kém đó là nơi tụ họp các anh chị em bạn dì Việt Nam. Học xong các lớp mình không chỉ nâng cao trình độ tiếng anh mà còn nâng cao từ vựng và giọng nói đến từ ba miền của Việt Nam. Bạn bè hay thầy cô trong trường có thể nói rất là thân thiện và giúp đỡ mình rất nhiều. Tháng 11 tới là đồng nghĩa với việc cái lạnh tê tái con tim của Canada ùa về. Khi mình ở Việt Nam thì thích tuyết lắm, nghĩ trong đầu là khi qua Canada chắc mình nghịch tuyết đã. Vài ngày đầu khi mà bất chợt nhận ra là bản thân thở ra khói, mình đã thở liên hồi như đứa trẻ được chơi món đồ chơi mà nó thích. Nhưng khi ngày mà tuyết bắt đầu rơi. Cái lạnh mà mọi người khi ra đường là chồng 2,3 lớp áo. Cái lạnh mà khi đứng đợi bus trôi qua từng phút nó dài đằng đẵng. Mặc dù mình đã núp vào trạm dừng bus nhưng gió ở đâu nó cứ lùa vào phải nói cảm giác là quíu luôn. Từ đấy mình hết dám thích tuyết, nằm trong nhà như là thiên đường vậy. Ở Canada nhiều lúc mình cũng gato với tụi Việt Nam lắm. Cái lúc mà những bài hát xuân vang lên. Cái lúc mà tụi bạn ở Việt Nam đang háo hức chuẩn bị nghỉ học để đi chơi xuân và nhận được những bao lì xì màu đỏ từ người thân, bạn bè. Và cái lúc mà cả gia đình quây quần bên những nồi bánh chưng, quây quần bên chiếc ti vi bé nhỏ để xem gala táo quân - món đặc sản không thể thiếu trước khi giao thừa hằng năm. Những lúc đấy thì cảm thấy buồn thật. Cảm giác mà mọi người được ăn chơi quậy phá vào mùng 1,2,3... thì mình ở Canada vẫn phải đi học như một ngày bình thường. Nhưng bù vào đấy thì Canada cũng được nghỉ mùa đông và mùa xuân và một vài ngày nghỉ lễ. Đây cũng là lí do để đi khoe đám bạn Việt Nam khiến chúng nó phải gato không kém. Canada là nơi mà đã dạy cho mình học hỏi được nhiều điều từ học tập cho đến cuộc sống. Canada khiến mình trưởng thành, tự lập hơn khi ở Việt Nam. Đó là những điều tốt và những khó khăn mà mình muốn chia sẻ thông qua bài viết này. Hy vọng mọi người có thể hiểu hơn về cuộc sống và học tập tại Canada